Secret code ( Part III ) – Chap 15

Sau một thời gian an cư lạc nghiệp, cuối cùng au cũng trở lại. Đáng ra muốn post fic này vào sinh nhật au cho vui vui, ai dè sinh nhật xong lăn quay ra ngủ, hết cả post. Dù sao trước hết cũng rất gửi lời cảm ơn các readers đã cùng au hóng chap mới đồng thời nhắc nhở + động viên để au sớm hoàn thành nhiệm vụ. Yêu các bạn lắm cơ ^^

Và đây…

Chương 15

Nói đi cũng phải nói lại, trong mỗi vụ án được giải quyết đều không thể phủ nhận vai trò trọng yếu của Changmin. Tuy không biết mấy thông tin tuyệt mật đó cậu ta hack được từ nguồn nào nhưng rõ ràng đó là một căn cứ cần thiết để khoanh vùng nghi phạm. Bởi vậy… kể cả có là xâm phạm đời tư, chỉ cần dữ liệu không được công bố, đến cục trưởng còn mắt nhắm mắt mở cho qua được.

– Changmin! Có manh mối gì sao? Tự dưng đăm chiêu thế? – Junsu gõ gõ xuống mặt bàn, cố lôi kéo sự chú ý của một Changmin đang ra vẻ tập trung cao độ.

Không khí im lặng quá mức làm cậu thấy sốt ruột hơn bình thường.

– Đăm chiêu gì? Chắc đang đói nên mặt nghệt ra thôi! – Yoochun thuận miệng châm chọc.

– Gì chứ? Đồ ăn tàng trữ đã hết đâu? – Junsu liếc mắt nhìn hai thùng bánh và một thùng mỳ tôm vẫn đặt nghiêm ngắn ở góc phòng.

– Hoặc là… cũng có lúc ăn nhiều nên khó tiêu đi? – Yoochun nói xong thì im bặt. Không phải vì e ngại Changmin, đại khái là y vừa phát hiện mình theo phản xạ đáp lời Junsu nên cảm thấy mất tự nhiên sau đó.

Quan hệ giữa hai người vẫn còn rất gượng gạo. Là y trong một phút yếu lòng đã đem chuyện quá khứ giãi bày với Junsu… để rồi nhanh chóng hối hận. Nội tâm y hóa ra không chai sạn như y nghĩ. Nên khi mà sự thật cùng bản chất bị phơi bày ra cũng là lúc y không còn tự tin để đối diện với kẻ đã nhìn rõ con người mình.

– Hừ! – Changmin trừng mắt nhìn hai kẻ rắc rối mà cậu muốn ném khỏi phòng từ lâu – Tôi không phải chỉ biết ăn!

– Ô vậy sao? – Yoochun chớp chớp mắt, đem Changmin thành đối tượng châm chọc để phớt lờ sự hiện diện của Junsu – Không rõ vấn đề gì khiến Shim đại thiếu gia phải khổ tâm như thế?

– Chuyện riêng! – Changmin lạnh nhạt đáp.

– Này! Không phải vẫn đang bàn về vụ án sao? – Junsu vội hướng vào trọng điểm.

– À… – Changmin kéo dài giọng – Tôi nghĩ tôi đã tìm được một manh mối quan trọng…

– Cái gì? Cậu còn không mau nói? – Junsu thúc giục.

– Theo tư liệu tôi tìm thấy… hiệu trưởng Kang Tae Hyun, bố nạn nhân Kang Bo Mi thực ra là nhóm máu AB chứ không phải nhóm máu B như trong hồ sơ viết. Thông tin này được bác sĩ riêng của ông ta cập nhật lại trong kho dữ liệu cá nhân một ngày trước khi án mạng xảy ra và hồ sơ bệnh án thì được gửi đến trước đó…

– Khoan đã! Tôi nhớ Kang Bo Mi có nhóm máu O… – Junsu kêu lên – Nghĩa là họ không cùng huyết thống? – Loại kiến thức di truyền căn bản này Junsu đương nhiên hiểu rõ.

– Hôm nạn nhân bị giết, hiệu trưởng Kang Tae Hyun khai đã đến bệnh viện khám sức khỏe tổng quan. Chỉ là không rõ ông ta bỏ về từ lúc nào? – Changmin đảo mắt – Tôi có điều tra… khám sức khỏe chỉ là phụ, ông ta đến bệnh viện làm xét nghiệm ADN.

– Ý cậu là… hiệu trưởng Kang Tae Hyun đã giết con gái mình vì cô ta không phải con gái mình? – Yoochun bật cười.

Junsu mất nửa ngày mới ‘lĩnh hội’ được điều Yoochun muốn nói, có vẻ không cam tâm hoặc sẵn bực bội trong người nên liên tục lẩm bẩm:

– Vậy mà có người nói cách diễn đạt của tôi có vấn đề?

Changmin thì chỉ nhún vai:

– Ai biết chứ!

Này là đang đáp lời Yoochun hay Junsu?

– Dù sao trong quá trình điều tra tôi cũng phát hiện Kang Tae Hyun cũng không phải yêu vợ trước một cách bình thường đâu! – Yoochun gãi gãi cằm.

– Là ý gì? – Junsu thắc mắc.

– Rất yêu? Tôn sùng? Ám ảnh? – Yoochun tỏ ra phân vân cách dùng từ – Còn nhớ mẹ Nam Ryul không? Bà ta chỉ là tuổi trẻ bồng bột mà sinh sự với vợ Kang Tae Hyun… cũng chưa làm gì quá đáng, nhưng sau đó cuộc đời nát bét cả. Theo những gì tôi biết, sự việc có phần bị làm quá. (*)

– Làm quá? Ý là ông ta bao bọc, bảo vệ vợ quá mức ấy hả?

– Có thể nói là mù quáng! Sau khi vợ chết, ông ta phải đến bác sĩ tâm lý điều trị một thời gian… – Changmin bổ sung thông tin.

– Trong nhà có riêng một phòng lưu trữ kỉ vật, người vợ thứ hai thì ngoại hình tương đương người vợ thứ nhất – Yoochun chép miệng.

– Nên khi phát hiện Kang Bo Mi không phải con ruột, ông ta phẫn nộ vì bị phản bội mà ra tay giết người? – Junsu bắt đầu cảm thấy hướng suy luận này rất hợp lý. Không khó để giải thích vì sao Kang Bo Mi trước khi chết lại gọi cho mẹ kế nhưng không chịu nói ra hung thủ, cũng không cầu cứu.

Bị chính cha mình ra tay, Kang Bo Mi có lẽ cũng không muốn sống?

– Nhưng đó chưa phải là tất cả… – Yoochun lắc lắc cốc cà phê trên tay, thú vị nhìn chất lỏng màu nâu đục đó sóng sánh.

– Có ý gì? – Changmin nhíu mày.

– Tôi nói… giả như kết quả xét nghiệm máu ban đầu là nhầm lẫn, hiệu trưởng hoang mang đem mẫu ADN của con gái đi xét nghiệm lại, không ngờ mẫu ADN đó trước khi đến bệnh viện đã bị đánh tráo.

– …

– Mẹ Nam Ryul ấy… không phải bà ta làm quét dọn trong trường sao? Sẽ không lạ gì nếu bà ta lởn vởn quanh phòng hiệu trưởng rồi nghe lén được vài thông tin, sau đó dễ dàng xâm nhập để đánh tráo vài thứ – Yoochun bật cười – Xét chuyện quá khứ, bà ta hoàn toàn có động cơ làm vậy.

– Anh dựa vào đâu mà suy đoán? – Changmin nhếch mép.

– Trí tưởng tượng – Yoochun thản nhiên đáp – Khả năng đúng chắc chỉ 30%…

– …

– Nhưng cái tôi muốn xem là khuôn mặt hiệu trưởng khi nghe điều đó mà thôi.

Y cười đến ôn hòa nhưng không hiểu sao khiến mọi người ở đây đều lạnh gáy. Junsu lờ mờ nhận ra chuyện sắp tới sẽ chẳng hay ho gì, tuy rằng cậu không chắc Yoochun sẽ là tác giả.

Changmin chỉ nhún vai, lại cắm cúi gõ gõ rồi nhìn màn hình, trông thì có vẻ không bận tâm nhưng nếu tinh ý sẽ thấy cậu ta lẩm bẩm:

– Không nằm ngoài dự liệu.

.

.

.

.

.

Về phía Yunho và Jaejoong, ngay khi nhận được ám hiệu “Đã dàn xếp xong mọi việc” của Kim Tae Hee, hai người quyết định hành động.

“12h đêm nay, tại sân khẩu ngoài trời, chúng tôi sẽ chỉ điểm hung thủ.”

Đây là tin nhắn mà Si Won và Kyu Hyun đã nhận được.

– Là sao?

Đúng hẹn, hai người có mặt.

– Ủa? Sao chỉ có hai hyung? – Kyu Hyun ngạc nhiên nhìn quanh.

– Cậu mong chúng tôi sẽ gọi thêm hung thủ à? – Jaejoong bật cười.

– Sao lại hẹn ra đây và vào lúc này? – Si Won nhíu mày. Địa điểm thì là nơi công cộng nhưng thời gian lại là nửa đêm. Thật không rõ đang phô trương hay kín đáo nữa.

– Thôi nào! Cậu không thấy trăng hôm nay rất đẹp sao? – Yunho nhếch mép.

– Trăng?

– Cậu nghe thần thoại Aztec về nữ thần mặt trăng chưa?

– Nữ thần mặt trăng?

Si Won chợt nhận ra mình đang nhắc lại lời người khác như một con vẹt.

– Nàng là một phù thủy đầy quyền năng, dẫn theo những anh chị em khác, nhân lúc mẹ mình mang thai định lật đổ và giết bà. Kế hoạch của họ bị ngăn chặn bởi thần Mặt trời và Chiến tranh, khi ấy đã nhảy ra khỏi bụng mẹ, giết rồi cắt chân tay chị gái sau đó hất đầu lên trời, để nó biến thành Mặt trăng.

– Nhưng chuyện này thì có liên quan gì đến vụ án? – Kyu Hyun thắc mắc.

– Nói là liên quan vụ án… chi bằng nói liên quan đến hung thủ -Yunho nhún vai – Một hội kín thờ thần mặt trăng của Aztec đang có mặt trên tàu.

– A… Ý anh là hội kín đó đứng sau tất cả những vụ án mạng?

– Chúng ta từ từ tóm tắt lại toàn bộ sự việc nhé! – Jaejoong điềm tĩnh nói – Vụ án đầu tiên, nạn nhân Go Baek Moon. Chết vì một vết cứa sâu trên cổ gây đứt động mạch cảnh và mất máu nghiêm trọng. Trên người có nhiều nhát đâm, lồng ngực bị rạch mở…

– Tim bị móc ra, cho vào hòm, thả xuống biển – Yunho tiếp lời.

Trời tối nên không thấy rõ biểu cảm của Yunho, ba người thật không biết hắn nói câu ấy là tường thuật hay đùa không đúng lúc nữa, dù sao cũng nghẹn không cười nổi.

– Hình thức giết người tương tự vụ án thứ ba, tuy nhiên hung thủ lại là một người khác, ý nghĩa hành động cũng khác – Jaejoong thở dài, nhớ đến những gì Ji Hyun đã nói.

“Loại người vô nhân tính như gã, không hiểu sao em gái tôi có thể yêu… Dù sao cũng báo thù xong rồi… đem tim gã gửi xuống cho em gái tôi, xem ra còn tốt hơn để nó lại trong cái thân xác thối nát đó…”

Ngày ấy, em gái Ji Hyun noona bị Go Baek Moon hại đến thê thảm. Sau khi xuất viện, có lẽ không cam tâm, lại giấu chị đến tìm gã. Xô xát là không tránh khỏi, Go Baek Moon lỡ tay giết người. Gã hoảng hốt muốn phi tang, ban đầu định đem tử thi chặt làm nhiều phần rồi cho vào hòm đồ chơi cũ… sau cũng không đủ can đảm làm thế nên giấu trong túi hành lý rồi sai người làm quẳng xuống sông. Ji Hyun noona tình cờ bắt gặp, thấy khả nghi liền báo cảnh sát. Tuy nhiên, kết thúc cả quá trình điều tra, tên người làm kia đã đứng ra tội…

“Tôi biết là Go Baek Moon, chắc chắn là gã… nhưng tôi lấy căn cứ gì? Đứng trong tòa án, tôi như một người đàn bà điên vì quá sốc trước cái chết của em gái mà không còn tỉnh táo… Luật pháp không làm gì được gã… vậy để tôi làm đi!”

Không biết bằng cách nào Ji Hyun noona có được ‘chiếc hòm đồ chơi’ của gã. Hoa đỗ quyên, Jil Dal Lae đặt bên trong chính là một lời nhắc nhở, cũng là lời đe dọa. Đáng tiếc… gã không thấy hoặc có thấy nhưng chẳng còn ấn tượng gì.

– Tôi nghĩ cậu nên chỉ điểm trực tiếp và bỏ qua mấy lời diễn giải lằng nhằng đó! – Si Won bắt đầu bực bội.

– Vụ án đầu tiên có một số điểm lạ – Jaejoong hoàn toàn phớt lờ lời Si Won – Như đã biết, tôi bẻ tay Go Baek Moon vào lúc 4h chiều. Thời điểm tử vong được xác định vào khoảng 6h chiều. Trong 2 tiếng chênh lệch đó, gã không hề ra khỏi thư viện. Lý do? – Jaejoong nhún vai – Hừ! Tôi không nghĩ gã chịu đau giỏi như vậy…

– Sau khi Jaejoong rời đi, có người khác đã đến! – Yunho tiếp lời.

– Nghĩa là hung thủ với nạn nhân giằng co hơn 2 tiếng? Nghe chẳng hợp lý chút nào! Hơn nữa hiện trường không có vết vật lộn dữ dội – Si Won nhíu mày – Còn nếu hung thủ từ đầu đã dùng thuốc mê thì… hắn phải chờ cái gì mà không ra tay sớm?

– Nói thế này cho đơn giản nhé, đánh thuốc mê nạn nhân không phải hung thủ. Đúng ra… kẻ đó định ra tay với nạn nhân nhưng sau đó hắn đã đổi ý.

– Vì sao?

– Có một chi tiết thế này… Vào hôm dạ tiệc, một cô gái mù đã đánh rơi chìa khóa, nhờ nạn nhân nhặt hộ rồi nói một vài câu kỳ lại kiểu như “Tôi không so đo với người sắp chết” hay “Tôi có thể nhìn thấy tương lai” – Ngừng lại một chút – Tôi đã đọc vài thông tin về hội kín, cô gái này được gọi là ‘sứ giả’. Tôi không nhớ hết các nhiệm vụ của ‘sứ giả’ nhưng một trong đó… là lựa chọn vật hiến tế.

– Vậy nạn nhân thứ hai, Park Gyu Ri là người của hội kín và cô ta đã chọn Go Baek Moon cho nghi lễ tế thần?

– Người của hội kín đó định bắt cóc Go Baek Moon nhưng họ nhận ra tay gã đã bị bẻ gãy. Thần linh đương nhiên không muốn một tặng phẩm sứt mẻ. Đó là lý do họ đổi ý, bỏ gã lại…

– Và rồi hung thủ thực sự, người có sẵn thù oán với Go Baek Moon đã nhân cơ hội này giết luôn gã? – Kyu Hyun lập tức đoán ra sự việc tiếp theo – Bởi tác động vào vụ án là hai đối tượng khác nhau nên thời gian có chênh lệch?

– Tóm lại, ai đã giết Go Baek Moon? – Si Won nhìn Jaejoong dò hỏi.

Tất nhiên, Jaejoong không muốn nói là Ji Hyun noona, cũng không muốn nói chị ấy đã luôn theo dõi Go Baek Moon cho đến khi có cơ hội…

– Vì đối tượng ban đầu đã còn không phù hợp nên hội kín phải chọn một đối tượng khác – Jaejoong một lần nữa phớt lờ câu hỏi của Si Won – Chính là người gần Go Baek Moon nhất vào thời điểm lựa chọn… Krystal, nạn nhân thứ ba.

– Trong nghi lễ tế thần Mặt trăng, nạn nhân sẽ bị chặt đầu và moi tim còn thân thể bị ném xuống những bậc thang của ngôi đền… hiện đang là một gian phòng bí mật trong thư viện – Yunho nói tiếp – Vậy nên trên người nạn nhân có nhiều dấu vết giống như bị ngược đãi.

– Vụ án thứ nhất là tư thù cá nhân, vụ án thứ hai là thanh trừng nội bộ, vụ án thứ ba là tế thần? – Si Won đảo mắt – Diễn biến sự việc em có thể hiểu nhưng thủ phạm là ai xem chừng còn mông lung quá!

– Yên tâm, thủ phạm sớm muộn sẽ đầu thú thôi… – Jaejoong mỉm cười – Nhân tiện tôi sẽ nói với cậu vài điều hay ho.

Ánh mắt Jaejoong lúc ấy dường như lóe lên một vẻ mê hoặc khác thường. Si Won từng không để ý nhưng hiện tại y đã không thể phủ nhận sự lấn át của người kia.

– Điều gì hay ho? – Si Won nhíu mày.

– Ví dụ như… trên tàu không có mấy người khả nghi mà cậu tìm mãi không ra kẻ buôn ma túy. Cậu không nghĩ ai đó cố tình cản trở mình à?

Si Won chỉ nghĩ vẻ bí ẩn gì đó của Jaejoong quả thật rất đáng ghét, sao phải úp úp mở mở và không trực tiếp vào thẳng vấn đề?

– Thực ra chúng tôi bắt đầu có manh mối từ vụ án thứ hai – Yunho nhếch mép – Theo lời Kyu Hyun, nạn nhân trước khi chết nói một chữ “Shi”…

– Phải rồi! Nó có ý nghĩa gì? – Si Won quắc mắt nhìn sang Jaejoong – Sẽ không phải như ai đó suy luận là tên tôi chứ?

– Cái này không chắc! – Jaejoong nhún vai, bày ra bộ dạng không liên quan làm Si Won muốn tức hộc máu.

– Trong vụ án này, nạn nhân bị đâm hai nhát liên tiếp vào tim – Đây là kết quả tìm thấy trên thi thể Park Gyu Ri – Nhát đâm thứ hai gần như chuẩn xác xuyên vào vị trí nhát đâm thứ nhất. Kỹ năng rất không tồi!

– Thời gian không đủ nhiều mà hung thủ muốn giải quyết nạn nhân một cách sớm nhất – Bao gồm cả việc thủ tiêu và xóa dấu vết – Cảnh sát trước đó đã sai người đến điều tra. Việc lựa chọn vật tế thần của Park Gyu Ri quá lộ liễu. Go Baek Moon chết lại ngoài dự liệu nên nên hội kín hầu như không có sự chuẩn bị.

– Giết người là ngoài ý muốn nhưng hung thủ quả thật quá tự tin!

Hết chương 15

(*) Xem chương 12

Mấy hôm nữa đẹp trời au post nốt chương cuối cùng 😀

3 bình luận (+add yours?)

  1. Love Apple
    Th12 03, 2014 @ 22:05:04

    ai ai~~~ cuối cùng cũng đợi được đến ngày này =))))
    cắt đúng chuẩn luôn…..đang hồi hộp :v

    Trả lời

  2. Pearl Cass
    Th1 19, 2015 @ 23:22:49

    Hơn 1 tháng rồi nàng. Chap mới đi à.

    Trả lời

Bình luận về bài viết này

Số người sa chân

  • 641 908 steps